congdongphui.com - MXH bóng đá phong trào

Khoảnh khắc lịch sử

Phút 87 của trận bán kết U23 Châu Á trên sân vận đồng Thường Châu – Trung Quốc, sau một pha đá phạt góc, bóng lộn xộn ở trước khung thành đội tuyển Việt Nam, và rồi nhanh như cắt, cầu thủ số 19 – Almoez Ali bên phía Qatar chạm được chân vào bóng, bóng lăn qua vạch vôi trong sự tranh cãi của các cầu thủ với trọng tài chính. Nhưng không, ông Taqi đã chỉ tay về chấm giao bóng giữa sân, bàn thắng được công nhận cho U23 Qatar.

Các cổ động viên trên khán đài lặng xuống, tất cả ôm mặt tiếc nuối, như vậy tính cả bù giờ, chúng ta chỉ còn vỏn vẹn 5-7 phút… Tình thế hết sức tiến thoái lưỡng nan.

Tình thế hết sức tiến thoái lưỡng nan sau bàn thắng của U23 Qatar ở phút 87

Nhưng với tôi, người đã theo dõi U23 Việt Nam từ đầu giải đến giờ, vẫn có một niềm tin sắt đá rằng chúng ta có thể gỡ hòa và giành chiến thắng, nhất là khi bản lĩnh của chúng ta đã được thể hiện ở trận đấu với U23 Iraq vừa qua. Và đúng như sự tin tưởng của tất cả cổ động viên, phút 89, sau pha đá phạt của Xuân Trường, bóng đến chân Quang Hải, cầu thủ nhỏ con này giả sút rồi chuyển trụ, vung chân cứa lòng vào góc xa khung thành … Vào !!!!!!!!!!!! Một đường cong tuyệt hảo của Quang Hải được vẽ lên ở Thường Châu, một bàn thắng quý hơn vàng, nó đưa chúng ta trở lại với niềm hi vọng lần đầu tiên lọt vào trận chung kết một giải Châu lục, bàn thắng như tiếp thêm sức mạnh cho các cầu thủ, để rồi sau 120 phút hòa nhau 2-2, các cầu thủ của chúng ta đã chiến thắng U23 Qatar trên chấm phạt đền để điền tên mình vào trận chung kết U23 Châu Á.

Bàn thắng quý hơn vàng của Quang Hải

Với chúng tôi, những người theo dõi trận đấu này, dõi theo từng nhịp bóng, từng đường chuyền của các cầu thủ, khoảnh khắc ấy thật vui sướng biết bao, những giọt nước mắt hạnh phúc của các cầu thủ, của các cổ động viên đã rơi, rơi cho một khoảnh khắc lịch sử, khoảnh khắc mà có lẽ huy hoàng nhất lịch sử bóng đá Việt Nam!

Niềm vui của BHL và các cầu thủ khi ghi tên mình vào trận Chung kết

Đất nước trọn niềm vui với bóng đá

Những ngày này, từ sau cuộc đối đầu của U23 Việt Nam với U23 Iraq, sự quan tâm của Người hâm mộ bóng đá nước nhà đang ngày càng lớn dần, từ cụ ông cụ bà đến trẻ nhỏ, từ công nhân viên chức đến bác xe ôm hè phố, … tất cả chung nhịp đập với bóng đá nước nhà.

Có lẽ bấy lâu nay, từ sau chức vô địch AFF Suzuki Cup 2008 của lứa cầu thủ vàng, quá nhiều lần người hâm mộ hi vọng rồi thất vọng, thất vọng ở những thời điểm chúng ta cầm vàng rồi để vàng rơi, những thời điểm thuận lợi để nâng chiếc cup vô địch Đông Nam Á thêm lần nữa hay đoạt tấm huy chương vàng Seagame môn bóng đá lần đầu tiên, nhưng tất cả đáp lại chỉ là nỗi thất vọng. Người hâm mộ bấy lâu nay đã quá quen với nỗi niềm này, đã thất vọng nhiều lần, đã khóc và tiếc, nhưng có một điều chắc chắn rằng, tình yêu với bóng đá, tình yêu với đội tuyển chưa bao giờ giảm nhiệt, chỉ cần tình yêu ấy được đáp lại một lần thôi, nó sẽ rực rỡ mà cháy, mà lớn dần như trận cuồng phong, cuốn qua mọi ngóc ngách, tràn qua mọi ngôi nhà để chúng ta đều hiểu rằng, chúng ta đang sống trong những ngày đất nước tươi đẹp nhất, trọn niềm vui với bóng đá.

Chỉ cần tình yêu với bóng đá của NHM được một lần đáp lại, tất cả chúng ta sẽ sống trong những ngày đất nước trọn niềm vui !!!

 

"Những ngày tôi sống đây là ngày đẹp hơn tất cả

Gặp mỗi mặt người đều muốn ghé môi hôn..."

(Chế Lan Viên)

Ngày hôm qua khi bước chân ra đường, bất kể là ai cũng đều hô vang Việt Nam Vô địch! Cùng nhau khoác tay, cùng nhau vẫy cờ, dù chẳng quen nhau từ trước, họ cùng chúc cho đội tuyển giành chiến thắng ở trận đấu cuối cùng, tay bắt, mặt mừng. Có lẽ, ở dải đất hình chữ S này, chỉ có tình yêu với bóng đá, với tổ quốc mới đưa người dân lại gần nhau đến thế.

Chúng ta không ăn mừng cho một trận thắng, chúng ta ăn mừng cho những khoảnh khắc, khoảnh khắc này, khoảnh khắc của những chàng trai trẻ khoác lên mình cờ đỏ sao vàng, khoảnh khắc nức lòng người hâm mộ mới là cái khiến chúng ta ăn mừng. Sau này, có thể chúng ta sẽ còn tiến xa hơn nữa, nhưng chắc chắn rằng, khoảnh khắc này xứng đáng là niềm tự hào chẳng bao giờ quên của mỗi chúng ta, khi mà chúng ta đang sống trong những ngày đất nước tươi đẹp nhất !

Dù sau này chúng ta có thể tiến xa hơn, nhưng khoảnh khắc này xứng đáng mãi mãi được ghi nhớ !

Hai … ba… Việt Nam!

Hai … ba … Vô Địch !!!

VIỆT NAM VÔ ĐỊCH !

Quốc Thái

Go to top